- hàn
汉gōng
宫chūn
春·
·xiàng
向nuǎn
暖nán
南zhī
枝
-
xiàng
向nuǎn
暖nán
南zhī
枝
,zuì
最shì
是tā
他xiāo
潇sǎ
洒
,xiān
先dài
带chūn
春huí
回
。yīn
因hé
何shì
事
、xiàng
向suì
岁wǎn
晚
,chān
搀zhàn
占huā
花kuí
魁
。tiān
天gōng
公zhuó
著yì
意
,ān
安pái
排qiǎo
巧
、tè
特dì
地jiào
教kāi
开
。zhī
知dào
道shì
是
,xiān
仙wēng
翁dàn
诞jié
节
,qióng
琼yīng
英yāo
要fàn
泛jīn
金bēi
杯
。 -
rén
人xué
学shòu
寿yáng
阳zhuāng
妆miàn
面
,zhèng
正liáng
梁zhōu
州chū
初àn
按
,jié
羯gǔ
鼓shēng
声cuī
催
。nián
年nián
年cǐ
此huā
花kāi
开hòu
后
,yàn
宴qǐ
启péng
蓬lái
莱
。zhū
朱yán
颜bù
不lǎo
老
,suàn
算nán
难jiào
教
、lǜ
绿yě
野pái
徘huái
徊
。xiāo
消xī
息hǎo
好
,xíng
行kàn
看fù
父zǐ
子
,hé
和gēng
羹dǐng
鼎nài
鼐yán
盐méi
梅
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,