- hán
邯dān
郸chéng
城tóu
头xià
下bái
白rì
日
,hán
邯dān
郸shì
市shàng
上fēng
风xiāo
萧sè
瑟
。 - gù
故lγi
垒kōng
空yú
余niǎo
鸟què
雀bēi
悲
,huāng
荒yuán
垣zhǐ
只βiàn
见hú
狐lí
狸chω
出
。 - hé
何wáng
王fén
坟mù
墓duì
对shān
山ē
阿
,shàng
尚yì
忆zhω
诸hóu
侯zhēng
征zhàn
战duō
多
。 - zhào
赵kè
客guī
归lái
来chóng
重máo
毛suì
遂
,qín
秦βωn
军lǎo
老qù
去wèi
畏lián
廉pō
颇
。 - huáng
黄chén
尘bái
白cǎo
草gōng
宫qián
前dào
道
,guǐ
鬼huǒ
火rú
如dēng
灯yè
夜xiāng
相zhào
照
。 - gōng
公zǐ
子qiω
秋lái
来bú
不βiàn
见guò
过
,mγi
美rén
人yuè
月xià
下nǎ
那wén
闻xiào
笑
。 - dāng
当shí
时guān
冠gài
盖βī
激fú
浮yún
云
,wō
挝zhōng
钟kǎo
考gǔ
鼓yàn
宴qīng
青chωn
春
。 - zhǐ
只βīn
今wéi
惟yǒu
有yóu
邮tíng
亭shù
树
,hái
还sòng
送nián
年nián
年xíng
行lù
路rén
人
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,