- fēi
飞lóng
龙yǐn
引èr
二shǒu
首·
·qí
其yī
一
- huáng
黄dω
帝zhù
铸dǐng
鼎yú
于jīng
荆shān
山
,liàn
炼dān
丹shā
砂
。dān
丹shā
砂chéng
成huáng
黄jīn
金
,qγ
骑lóng
龙fēi
飞shàng
上tài
太qīng
清jiā
家
,yún
云chóu
愁hǎi
海sī
思lωng
令rén
人jiē
嗟
。gōng
宫zhōng
中cǎi
彩nǚ
女yán
颜rú
如huā
花
,piāo
飘rán
然huī
挥shǒu
手lγng
凌zǐ
紫xiá
霞
,cóng
从fēng
风zòng
纵tǐ
体dēng
登luán
鸾chē
车
。dēng
登luán
鸾chē
车
,shω
侍xuān
轩yuán
辕
,áo
遨yóu
游qīng
青tiān
天zhōng
中
,qγ
其lè
乐bù
不βě
可yán
言
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,