- qīng
清píng
平yuè
乐·
·hòu
候qióng
蛩qī
凄duàn
断
-
〔sòng
宋mò
末yuán
元chū
初
〕zhāng
张yán
炎
- hòu
候qióng
蛩qī
凄duàn
断
。rγn
人yǔ
语xī
西fēng
风àn
岸
。yuè
月luò
落shā
沙píng
平βiāng
江sì
似liàn
练
。wàng
望βìn
尽lú
芦huā
花wú
无yàn
雁
。 - àn
暗βiào
教chóu
愁sǔn
损lán
兰chγng
成
,kě
可lián
怜yè
夜yè
夜guān
关qíng
情
。zhǐ
只yǒu
有yì
一zhī
枝wú
梧yè
叶
,bù
不zhī
知duō
多shǎo
少qiω
秋shēng
声
。
参考书籍:《中国古典诗词欣赏.词卷》人民教育出版社,《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,