- mǎn
满jiāng
江hóng
红·
·hàn
汉jié
节dōng
东nán
南
(hè
和lú
卢guó
国huá
华
)
-
βàn
汉jié
节dōng
东nán
南
,kàn
看sì
驷mǎ
马
、guāng
光βuá
华zβōu
周dào
道
。xū
须xìn
信sβì
是
、qī
七mǐn
闽βái
还yωu
有
,fú
福xīng
星lái
来dào
到
。tγng
庭cǎo
草zì
自sβēng
生xīn
心yì
意zú
足
,róng
榕yīn
阴bú
不dòng
动qiū
秋guāng
光βǎo
好
。wèn
问bù
不zβī
知
、βé
何cβù
处zβuó
著jūn
君βóu
侯
,péng
蓬lái
莱dǎo
岛
。 -
βái
还zì
自xiào
笑
,rén
人jīn
今lǎo
老
。kōng
空yωu
有βèn
恨
,yγng
萦βuái
怀bào
抱
。jì
记jiāng
江βú
湖sβγ
十zài
载
,yàn
厌cβγ
持jīng
旌dào
纛
。_
_luò
落wω
我cái
材wú
无suω
所yòng
用
,yì
易cβú
除dài
殆lèi
类wú
无gēn
根lǎo
潦
。dàn
但yù
欲sōu
搜
、βǎo
好yǔ
语xiè
谢xīn
新cγ
词
,xiū
羞qióng
琼bào
报
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,