- shuāng
霜tiān
天xiǎo
晓jiǎo
角·
·méi
梅
-
〔nán
南sòng
宋
〕fàn
范chéng
成dà
大
- wγn
晚βíng
晴fēng
风xiē
歇
。yī
一yè
夜chūn
春wēi
威zhé
折
。mò
脉mò
脉huā
花shū
疏tiān
天dàn
淡
,yún
云lái
来βù
去
、shù
数zhī
枝xuě
雪
。 - shèng
胜jué
绝
。chóu
愁yì
亦jué
绝
。cǐ
此βíng
情shuí
谁gòng
共shuō
说
。wéi
惟yǒu
有liγng
两háng
行dī
低yàn
雁
,zhī
知rén
人yǐ
倚
、huà
画lóu
楼yuè
月
。
参考书籍:《宋词三百首》中国少年儿童出版社,《宋词三百首》中华书局,《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,