- méi
梅shāo
梢xuě
雪·
·yuán
元yè
夜yuè
月shí
蚀
-
〔qīng
清dài
代
〕nà
纳lán
兰xìng
性dé
德
-
xīng
星qiú
球yìng
映chγ
彻
,yì
一hén
痕wēi
微tuì
褪méi
梅shāo
梢xuě
雪
。zǐ
紫gū
姑dài
待huà
话jīng
经nián
年bié
别
,qiγ
窃yào
药xīn
心huī
灰
,yōng
慵bǎ
把líng
菱huā
花jiē
揭
。 -
tà
踏gē
歌cái
才qǐ
起qīng
清zhēng
钲xiē
歇
,shàn
扇wán
纨réng
仍sì
似qiū
秋qī
期jié
洁
。tiān
天gōng
公bì
毕jìng
竟βēng
风liú
流jué
绝
,jiào
教kàn
看é
蛾méi
眉
,tγ
特βàng
放xiē
些shí
时quē
缺
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,