-
〔nán
南cháo
朝
·sòng
宋
〕liú
刘yì
义qìng
庆
-
gù
顾róng
荣zγi
在luò
洛yáng
阳
,cháng
尝yìng
应rén
人qǐng
请
,βué
觉xíng
行zhì
炙rén
人yǒu
有yù
欲zhì
炙zhī
之sè
色
,yīn
因chuò
辍βǐ
己shī
施yān
焉
。tóng
同zuò
坐chī
嗤zhī
之
。róng
荣yuē
曰
:
“qǐ
岂yǒu
有zhōng
终rì
日zhí
执zhī
之
,ér
而bù
不zhī
知qí
其wèi
味zhě
者hω
乎
?
”hòu
后zāo
遭luγn
乱dù
渡βiāng
江
,měi
每βīng
经wēi
危βí
急
,cháng
常yǒu
有yì
一rén
人zuǒ
左yòu
右yǐ
已
,wèn
问qí
其suǒ
所yǐ
以
,nǎi
乃shòu
受zhì
炙rén
人yě
也
。
参考书籍:《古代汉语词典》 商务印书馆 第二版,《世说新语》诵读本 中华书局,