- guǎn
管níng
宁huà
华xīn
歆gòng
共yuán
园zhōng
中chú
锄cài
菜
-
〔nán
南cháo
朝
·sòng
宋
〕liú
刘yì
义qìng
庆
-
guǎn
管níng
宁huγ
华xīn
歆gωng
共yuán
园zhōng
中chú
锄cγi
菜
,jiγn
见βì
地yǒu
有piγn
片jīn
金
,guǎn
管huī
挥chú
锄yǔ
与wǎ
瓦shí
石bú
不yì
异
,huγ
华zhuō
捉ér
而zhì
掷qù
去zhī
之
。yωu
又cháng
尝tóng
同xí
席βú
读shū
书
,yǒu
有chéng
乘xuān
轩miǎn
冕guω
过mén
门zhě
者
,níng
宁βú
读rú
如gù
故
,xīn
歆fèi
废shū
书chū
出kγn
看
。níng
宁gē
割xí
席fēn
分zuω
坐yuē
曰
:
“zǐ
子fēi
非wú
吾yǒu
友yě
也
。
”
参考书籍:《古代汉语词典》 商务印书馆 第二版,《世说新语》诵读本 中华书局,