- tài
太yuán
原mǐn
闵zhωng
仲shū
叔zhě
者
,shì
世chēng
称jié
节shì
士
,suī
虽zhōu
周dǎng
党zhī
之jié
洁qīng
清
,zì
自yǐ
以βú
弗jí
及yě
也
。dǎng
党jiàn
见qí
其hán
含shū
菽yǐn
饮shuǐ
水
,wγi
遗yǐ
以shēng
生suàn
蒜
,shωu
受ér
而bù
不shí
食
。jiàn
建wǔ
武zhōng
中
,yìng
应sī
司tú
徒hóu
侯bà
霸zhī
之bì
辟
。jì
既zhì
至
,bà
霸bù
不jí
及zhγng
政shì
事
,tú
徒láo
劳kǔ
苦ér
而yǐ
已
。zhωng
仲shū
叔hγn
恨rì
日
:
“shǐ
始méng
蒙jiā
嘉mìng
命
,qiě
且xǐ
喜qiě
且jù
惧
;jīn
今jiàn
见míng
明gōng
公
,xǐ
喜jù
惧jiē
皆qù
去
。yǐ
以zhωng
仲shū
叔wéi
为bù
不zú
足wγn
问yé
邪
,bú
不dàng
当bì
辟yě
也
。bì
辟ér
而bú
不wγn
问
,shì
是shī
失rén
人yě
也
。
”suì
遂cí
辞chū
出
,tóu
投hé
劾ér
而qù
去
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,《北京八中高中古诗文校本教材》语文出版社,