-
〔nán
南cháo
朝
·sòng
宋
〕liú
刘yì
义qìng
庆
- wén
文dì
帝cháng
尝lìng
令dωng
东ē
阿wáng
王qī
七bù
步zhωng
中zuò
作shī
诗
,bù
不chéng
成zhě
者xíng
行dγ
大fǎ
法
;yìng
应shēng
声biγn
便wéi
为shī
诗yuē
曰
:zhǔ
煮dòu
豆chí
持zuò
作gēng
羹
,lù
漉shū
菽yǐ
以wéi
为zhī
汁
;qí
萁zγi
在fǔ
釜xiγ
下rán
燃
,dòu
豆zγi
在fǔ
釜zhωng
中qì
泣
;běn
本zì
自tóng
同gēn
根shēng
生
,xiāng
相βiān
煎hé
何tγi
太βí
急
!dì
帝shēn
深yǒu
有cán
惭sè
色
。
参考书籍:《古代汉语常用字字典》 商务印书馆 2017年版,《小学生必诵古文240篇》北京大学出版社,